Pages

Chủ Nhật

Ăn cưới bạn :)

   cuối tuần vừa rồi lần đầu tiên được đi ăn cưới bạn, dù chẳng phải đứa đầu tiên theo chồng bỏ cuộc chơi, cái cảm giác thật lạ, thật vui, thật................hối tiếc cho những lần trước không được đi.
   thôi thì ở xa nhất lại rảnh rỗi nhất nên là "mò" về từ sớm, ăn hết cả cỗ nhà bạn. Gì chứ, không biết đường bây giờ có là chuyện con thỏ, xe ôtô cứ chạy, lại thik trả khách dọc đường thì tội gì mà ta không đi, heheh
   11h về tới đất Vân Đình, cái công ty may DHA, nghe mà cứ tưởng nhầm, được trả xuống đó, trời thì nắng, cũng may còn có cái cây xăng to đùng làm chỗ trú. ngó nghiêng lung tung mà chả thấy cái công ty may đâu, chỉ sợ nhầm thì óm, mãi cũng được chỉ cho cái công ty đằng sau cây xăng, hình như toàn nhà cấp 4. đứng đợi 15p mà cứ như 15 năm, gì chứ, mình là ghét nhất khoản đợi chờ > <
    về tới nhà bạn, được cái các em toàn sát tuổi, lại ham vui, chẳng mấy là bạn tụi nó hết, thế quái nào mà kẻ thik được chiều như mình lại toàn thik chơi với trẻ con, rõ là ngược đời, được cái tụi em này toàn thik là anh là chị, thế là hòa
   tới buổi chiều thì thêm mấy đứa bạn đại học về, rút cuộc chỉ có mình là kẻ nhàn rỗi nhất, thành ra nhìn khác nhất, đến tội, hic
  về đây ăn cỗ, không muốn là khách, nhưng không hẳn là người nhà, thành ra cái gì cũng thik xí xớn, cái gì cũng được chạm tay góp phần, thành ta được khen nức mũi, lãi quá trời luôn,
có cái khác là buổi tối thanh niên đến đông không tả được, chẳng bù cho chỗ mình quanh quẩn có toàn mấy anh em đầu ba đít chênh vênh. thành ra trốn lên gác rồi, mà lúc lúc lại thấy kêu mang thêm hướng dương, chỉ thắc mắc sao mọi người chưa về.
Sáng hôm sau, 8h nhà trai đã đến , 10h là đưa dâu, cũng chen chân bằng được lên đưa bạn về nhà chồng
Gia bình- Gia Lương, ngất ngư trên xe tới 2h, chắc chẳng khi nào dám xuống chơi nữa, híc, cứ tưởng gần bg, mà từ đó ra tới đường 5 cũng đủ lắc lư rồi,
nghe miêu tả nhà chồng bạn, cây nhiều, vườn rộng, ao sâu, thế mà chôn chân, chả thăm thú được cái gì, lỡ tớ mà thích lại đòi về cũng bạn thì chít :D
2h chiều thì trời sập, rối rít tít mù đi về, lanh chanh ngồi đầu để còn xuống trước, xe chạy nhầm đường, tới khi đến đoạn rẽ về bắc giang chẳng kịp chào ai đã bị chú phụ xe "đuổi vèo", hic
lần đầu tiên đi ăn cưới, phải cảm ơn vì bạn đã cưới, hahah thế nên tớ mới lợi nhiều thế
sau đợt này, chắc mình phải đi chơi nhiều mất thôi, trước mắt đã có lời hẹn lên Mộc châu, uống sữa bò chính hiệu rồi,
thế mới biết vì sao mình lại thik trẻ ra 3 tuổi nữa ^ ^
(tường thuật trên đài, nên mò cũng không ra cái hình ảnh nào )
chúc bạn hạnh phúc, cười nhiều hơn khóc, là thương nhân hơn nông dân, gớm chưa chi đã sợ thất nghiệp phải về làm VAC