Pages

Thứ Sáu

Cháu đã bắt đầu lớn...........

hôm nay, cả Dì và bà Ngoại phải về trông em Sơn của Tuấn, cũng hơi mệt nhưng mà vui, chí ít tới cuối ngày em sơn cũng cười nhiều hơn là khóc
 Dì nhớ tiếng reo của em khi nghe tiếng xe máy của bố mẹ và Tuấn về. như thể cả ngày hôm nay em bị "bỏ rơi" vậy
Lúc ấy, Dì đang gấp quần áo cho mọi người về, nghe tiếng Tuấn "con chào bà" đã thấy lạ, vì thực sự là Tuấn rất ít khi chào ông bà. vì sao thì Dì chịu
đến khi, Tuấn ngồi bỏ dép ở cửa, ngó trong nhà thấy Dì, lại toe toét, "con chào Di, con đi học về", lúc ấy sao mà cảm động thế, dù đã quen nghe tiếng con, cảm giác như con lớn rất nhiều
rồi tới khi, Dì hỏi Tuấn muốn ăn kem không con lại bảo "Dì mua rồi", hic, nào phải, Dì thấy sẵn trong tủ lạnh nên đem cho con thôi,
và đây có lẽ là điều làm Dì cảm động lắm lắm ý
- tối nay Dì ở đây với Tuấn nha
-
- Dì ngủ ở trên kia kìa (chỉ là ngủ trên gác hai, lãnh địa của các Dì mỗi khi về nhà chơi với Tuấn)
-
Dì chả biết nói sao nữa, cái cảm giác bồng nhiên trở nên quan trọng với Tuấn, thật lạ, cái câu Dì ở với con, sao mà nghe...........
chiều thứ 6, Tuấn nhận phiếu bé ngoan, nhìn cái vẻ mặt rối rít của con khi dán phiếu bé ngoan vào bảng, mà thèm, lại càng yêu hơn
dù thì chí ít, Dì cũng chăm Tuấn từ bé, lại còn hơn nửa năm ở nhà trông , giờ thì cứ cuối tuần lại được gửi nhà Dì, thế nên thân thiết cũng phải
và càng lúc Dì càng nhận ra rằng Tuấn rất tình cảm
chẳng lẽ, lại mong con cứ bé mãi để........
lần đầu tiên, Dì trốn trách nhiệm trông con để đi ăn cưới, áy náy nhiều lắm, nhưng  tha lỗi cho Dì, hic
nhìn vẻ mặt Tuấn lúc Dì đi, thấy tội lỗi quá trời, chưa qua thứ 6 đã mong tới chủ nhật để mà lại về trông con 



trông bô nhếch thế này đây, mà sao yêu thế ^^