Một tuổi được gọi là lễ thôi nôi, Mẹ có hỏi Dì là sao gọi thế, Dì bảo “ chắc là hết nằm nôi”
hôm nay sinh nhật em, nên em quyết đứng, dù sau đó là cú ngã ngửa, hơi chậm nhưng còn hơn khôg
trong lúc chờ cơm
và quyết định là hôm nay sẽ nhường em
đây là hậu quả của việc mình chờ đợi, rất sr em

cả nhà mình cùng ăn bánh nào
nhân vật phụ tự giác lắm nhé :D
trong khi Mẹ ngay điện chúc mừng của Dì Phương thì em Sơn đòi quyền lợi ghê lắm ah
Cái này quan trọng lắm nhé, không đưa lên chắc Dì tủi thân, đó là theo Dì học của các bác các cô, thì lễ thôi nôi nên đưa ra một số đồ chơi, để em Sơn lựa, coi như là việc chọn nghề sau này, tất nhiên chỉ là ngẫu hứng, nhưng sao mà Dì hỉ hả thế, ngày trước sinh nhật mình đâu có
Dì chuẩn bị đủ cả vở, truyện, bút còn chọn hình ngộ ngộ nữa, bảng từ, màu vẽ, cả cuộn giấy thắt nơ tượng trưng cho bản vẽ, Dì lựa “khôn” thiệt, chẳng thấy cái gì là bất bình thường cả
Khi chọn cây bút có đầu là con vịt đội mũ cử nhân, Dì khoái chí, còn em Sơn thì
Sau đó là nhoài hết cỡ để viết, tinh thần học hơi bị cao đấy
Và sau đó là nhào tới bản vẽ tượng trưng, chắc em mình có thiên hướng là kiến trúc sư lắm đấy
Xong xuôi chúng ta đi ngủ, chúc em Sơn luôn vui vẻ, và nhanh nhanh đi vững còn chơi bóng cùng anh nữa
